Bạn đang ở: Trang chủ Trích đoạn Hiểu bản thân mình Các khái niệm Lời cầu nguyện - Phần 2
 
 
Các khái niệm

Lời cầu nguyện - Phần 2

Image result for thich nhat hanh

Đây là lí do tại sao các hiền nhân cầu nguyện lửa - nó là hiện tượng bốc lên, nó đốt cháy những cái không thanh tịnh, nó không có bản ngã, và nó bị hấp thu ngay vào trong bầu trời. Khi một ai đó là toàn bộ trong lời cầu nguyện, là một với nó, người đó trở thành ngọn lửa trong đó không có khói. Khói có đó trước khi ai đó bắt đầu thực sự cầu nguyện. Không có lửa ngay lập tức. Có rất nhiều khói lúc bắt đầu bởi vì chất đốt của chúng ta rất ướt. Thực ra, chất đốt ướt vì ham muốn của chúng ta có nhiều. Nó cũng tựa như là khói cuồn cuộn bốc lên khi chúng ta đốt chất đốt ướt. Đừng sợ điều này. Người bắt đầu trên cuộc hành trình của lời cầu nguyện không chứng kiến ngọn lửa lúc đầu; người đó chỉ thấy khói dầy đặc lúc ban đầu, bởi vì chúng ta có nhiều chất đốt ướt cùng mình. Đây là lí do tại sao hiền nhân này đã yêu cầu lửa đốt cháy cả các hành động quá khứ của mình - vì những hành động này là chất đốt ướt thế.

Khi nào một hành động là khô và khi nào nó là ướt? Hành động nào có thể được coi là ướt và hành động nào có thể được coi là khô? Nếu hành động là khô cuộc hành trình đi lên là dễ dàng, bởi vì hành động khô là chất đốt tốt; và nếu nó ướt cuộc hành trình đi lên trở thành gay go, bởi vì chất đốt không cháy nhưng tạo ra nhiều khói. Khi bạn vẫn còn hoàn toàn tách rời khỏi hành động trong khi làm nó, thế thì hành động là khô. Hành động đó là ướt nếu bạn vẫn còn bị móc với nó trong khi làm nó, và ngay cả sau khi làm nó. Nếu bạn có thể là nhân chứng trong khi làm một hành động, thế thì hành động đó trở thành khô. Nếu bạn không có khả năng là nhân chứng cho hành động trong khi làm nó, nhưng trở thành người làm của nó, hành động đó sẽ là ướt. Nếu, trong khi thực hiện một hành động, bạn đầy bản ngã và nói, “Tôi đang làm điều đó,” thế thì hành động đó trở thành ướt. Nếu thay vì thế bạn nói, “Thượng đế xui khiến tôi làm điều này, tự nhiên làm điều đó qua tôi, tôi đơn giản chứng kiến nó,” và tất nhiên nếu bạn không chỉ nói điều đó mà nhận ra điều đó và cũng sống theo tinh thần này, thế thì hành động đó trở thành khô. Và ngọn lửa của cuộc sống của những người có nhiên liệu hành động khô lập tức nhảy vào trong Brahman - linh hồn vĩnh hằng. Nhưng những người có chất đốt của hành động ướt gặp khó khăn.

Hiền nhân này biết rằng với tất cả chúng ta, phần lớn hành động của chúng ta đều ướt. Cho nên cố làm cho hành động của bạn thành khô đi, bởi vì một mình lời cầu nguyện, không có hành động khô, sẽ không đạt được cái gì. Tước bỏ bản ngã của bạn ra khỏi hành động của quá khứ và không để cho hành động hiện tại và tương lai của bạn bị gắn với bản ngã. Nhưng bao giờ cũng nhớ điều này trong tâm trí, rằng không ai sẽ tới để đáp ứng lời cầu nguyện của bạn đâu; bạn sẽ được biến đổi chỉ bởi lời cầu nguyện riêng của bạn. Lời cầu nguyện là biến đổi. Biến đổi không đi theo lời cầu nguyện, nó xảy ra trong bản thân lời cầu nguyện. Cho nên đừng trông đợi kết quả của nó tới trong tương lai, bởi vì bản thân lời cầu nguyện là kết quả; và quên nó một cách yên tĩnh sau khi bạn đã cầu nguyện, bởi vì bản thân nó là kết quả. Việc cầu nguyện theo tâm hồn đúng là thành tựu lớn. Nhưng chúng ta có khái niệm sai lầm, trông đợi ai đó khác sẽ đáp ứng lời cầu nguyện của chúng ta, liên tục nghĩ rằng bây giờ chúng ta đã cầu nguyện thì chúng ta phải đợi kết quả.

Giống như lửa, lời cầu nguyện là hiện tượng sống mạnh mẽ. Lời cầu nguyện có ba khía cạnh mà tôi sẽ giải thích cho bạn để cho bạn có thể hiểu thấu ý nghĩa của chúng một cách đúng đắn. Khía cạnh thứ nhất là ở chỗ khi bạn đưa ra lời cầu nguyện bạn đang nói lời chia tay với bản ngã của bạn; không thể có lời cầu nguyện nếu bản ngã vẫn còn. Khi hiền nhân này nói, “Hỡi ngọn lửa, hỡi Thượng đế, xin chỉ cho tôi con đường đúng, tôi không biết gì,” ông ấy đã nói lời vĩnh biệt với bản ngã mình. Lời cầu nguyện là sự chấp nhận toàn bộ về tính khiêm tốn của chúng ta. Bạn không thể đưa ra lời cầu nguyện chừng nào bạn còn chưa trở thành hư không.

Cho nên điểm đầu tiên là ở chỗ việc đưa ra lời cầu nguyện là chứng tỏ việc chấp nhận của chúng ta về tính khiêm tốn, sự bất lực hoàn toàn của chúng ta. “Tôi tuyên bố rằng tôi không thể làm được bất kì cái gì. Tôi thừa nhận rằng bất kì cái gì tôi làm chỉ đem tôi đi xuống, bất kì cái gì tôi đã làm chỉ làm cho tôi thêm vướng mắc và bối rối. Hành động của tôi đã trở thành địa ngục cho mình. Vướng mắc của hành động của tôi đã trở thành gánh nặng, một hòn đá đè trĩu lên ngực tôi. Tôi không thể chịu đựng lâu hơn nữa. Bây giờ tôi cầu nguyện, ‘Hỡi Thượng đế, bây giờ ngài là người làm, bây giờ xin dẫn dắt tôi đi.’” Để tôi nhắc lại: điều này không có nghĩa là Thượng đế sẽ dẫn dắt bạn - chính lời cầu nguyện này sẽ dẫn dắt bạn. Nếu nó được làm với toàn bộ trái tim, với chân thành hoàn toàn, và nếu có tính vô ngã toàn bộ, thế thì nó chắc chắc sẽ dẫn dắt bạn.

Cho nên lời kinh đầu tiên là : Không bản ngã.

Lời kinh thứ hai: Chúng ta phụ thuộc quá nhiều vào bản thân mình.

Một lần một người tới gặp thánh Eckhart và nói, “Tôi là một người tự thành đạt.”

Eckhart nghe anh ta, nhìn lên trời với hai tay khoanh lại, và nói, “Hỡi Thượng đế, ngài được tự do khỏi nhiều trách nhiệm rồi. Cũng tốt là người này tự thành đạt, bởi vì con tự hỏi ngài xoay xở thế nào để chăm nom mọi kiểu người khác nhau mà ngài đang tạo ra.” Thế rồi, nhìn vào người này, ông ấy nói, “Vì anh là người tự thành đạt, nên anh phải biết ơn Thượng đế lắm. Ít nhất Thượng đế được cứu khỏi phạm tội là có trách nhiệm cho anh.”

Chúng ta có tin tưởng lớn vào bản thân mình. Phần lớn trong chúng ta nghĩ chúng ta tự thành đạt. Điều này giống như tin rằng chúng ta là bố của riêng mình. Mọi người đều nghĩ giống thế này. Tất cả hành vi của chúng ta phô bầy ra để chứng minh rằng chúng ta là bố của riêng mình. Người nghĩ rằng mình là bố của bản thân mình cố kéo mình lên bằng dây giầy của riêng mình. Tất cả chúng ta đều hành xử theo cách này, và trong khi làm như thế chúng ta chỉ làm mình kiệt sức, làm đứt dây giầy và làm mình bị thương.

Không ai có khả năng nâng bản thân mình lên. Từ bỏ phụ thuộc vào bản thân mình là cầu nguyện. Cho nên từ bỏ niềm tin vô ích rằng, “Ta sẽ tự nâng mình lên.” Từ bỏ tự tin rằng, “Ta sẽ làm theo cách riêng của ta và tự ta đạt tới đích của cuộc hành trình của ta.” Tôi nhắc lại, bạn sẽ phải làm cuộc hành trình này, không ai khác có thể làm điều đó thay cho bạn được. Nhưng cuộc hành trình chỉ bắt đầu khi việc tự tin này bị loại bỏ. Cái gọi là tự tin này là cản trở. Ngay khi nó bị từ bỏ năng lượng của bạn được giải thoát và trở thành được cúng dường cho Thượng đế. Bản thân bạn trở thành thượng đế. Không có ngọn lửa nào khác sẽ dẫn bạn; chỉ ngọn lửa bên trong bạn là có khả năng làm điều đó.

 

Từ "Nhịp đập của tuyệt đối"

 
 
 
 

Bài  mới nhất

Bài  xem nhiều

Đăng  nhập